“Thính giang địch tống Lục thị ngự”

của Vi Ứng Vật




Người đưa đêm nghe tiếng sáo mà nhớ người đi… Tai nghe thật hay là chỉ có cái lòng nhớ bỗng nghe “dư âm” của tiếng sáo lúc cùng nâng chén? Dư âm ấy, có khi nó cũng đang tha thiết vẳng trong lòng người đi…

Nguyên văn

Viễn thính giang thượng địch
Lâm trường nhất tống quân
Hoàn sầu độc túc dạ
Cánh hướng quận trai văn.


Dịch nghĩa

Nghe xa xa có tiếng sáo trên sông
Ðúng lúc đang nâng chén tiễn bác
Về buồn đêm nằm ngủ một mình
Lại nghe sáo vẳng tận phòng sách trong dinh.

Dịch thơ

Bản 1:

Sáo ai vi vút trên sông
Xa bay tận chén rượu nồng tiễn nhau
Người về bóng lẻ canh thâu
Buồng văn hiu hắt, sáo đâu lại vào!


Bản 2:

Sáo sông trộn chén rượu nồng
Tôi nâng tiễn bác thuận dòng xa chơi
Về, đêm mình với mình thôi
Vi vu sáo thoảng, buồn ơi chốn này.


Bản 3:

Sáo đâu ai thổi trên sông
Cái ngày tôi bác chén nồng chia tay
Bác đi, tôi lại về đây
Đêm nghe sáo vẳng khôn khuây mối sầu…


Bản dịch thơ khác

Xa nghe tiếng sáo trên sông
Một phen cất chén rượu nồng đưa nhau
Nghĩ cho đêm vắng thêm sầu
Riêng ai tiếng ấy bên lầu lại nghe.
(Tản Đà)



Thu Tứ



















________
Tên bài nghĩa là “Nghe sáo trên sông ngày tiễn bạn là quan thị ngự họ Lục”.