Thơ cảnh thu thì trước Lưu Trọng Lư thiếu gì. Nhưng thơ thu của Lưu nhờ có mùa thu biết “thổn thức”, có con nai vàng biết “ngơ ngác”, mà khác thơ xưa...(Thu Tứ)
Lưu Trọng Lư, “Tiếng thu”
Em không nghe mùa thu Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực Hình ảnh kẻ chinh phu Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu, Lá thu kêu xào xạc, Con nai vàng ngơ ngác Ðạp trên lá vàng khô?
|