Lo xa, e ngại, rỉ rén thành lời thật dễ thương. Làm sao đây? Chẳng lẽ vì lo mà giữ mãi xa? Đành phải cho gần, nhưng không cho no mắt, no mũi!

Bay hoài hương ngát thôi thơm
Ngọc phơi lồ lộ chóng nhờn mắt ai
Tình yêu, muốn giữ lâu dài
“Đậy hương che ngọc”, nhớ bài đầu tiên!
(Thu Tứ)



Ca dao, “Rồi sẽ, biết đâu...”




Ngọc nhìn lâu sẽ tìm thấy vết,
Hoa để gần, sẽ hết mùi hương...
Xa nhau, mong ước, mơ màng,
Gần nhau, rồi sẽ phụ phàng, biết đâu...