Hình tượng trong thơ Phùng Cung bí ẩn với ngày càng đông người Việt hiện đại. Người sống ở phố, lạ lúa lạ cò, làm sao hiểu được “chấp chới” với “nhũng nhẵng” với “phơi tã”... Cũ quá mất rồi, quê ơi. (Thu Tứ)



Phùng Cung, “Hanh heo”




Xóm lảnh bạ đê quai
Ốc luộc lá bòng thơm
                          tấy ngõ
Lúa non chấp chới dậy thì
Nhũng nhẵng dây cò - phơi tã
Gió - dắt điệu ru hời lẫm chẫm
Lũy tre chiều ngoang nắng
                          hanh heo.