Có tay em để “ngón ngón giao hòa” cho “hoa hạnh phúc nở xòa” trong lòng, có mặt em để gương khỏi thiếu bóng, để kính ấm vui. Em, em, mặt trời của anh...

(Thu Tứ)



“Huy Cận viết Nhật ký yêu” (5)



(Tối 13-7-1964)

Anh cầm những ngón tay em...
Anh cầm những ngón tay em
Thon thon tháp bút, dịu mềm chồi hoa
Yêu em, ngón ngón giao hòa
Phải hoa hạnh phúc nở xòa lòng anh?

Tay ta đan với tay mình,
Búp hồng khéo dệt tấm tình đôi ta...
Dệt trăm nghìn nỗi thiết tha
Lòng say rạo rực, nói ra ngại ngùng...


(Sáng 14-7-1964)

Mỗi sáng mặt anh trong mặt gương
Thẫn thờ còn thiếu mặt em thương
Bấy lâu bóng lạnh buồn đơn chiếc
Kính lạnh buồn xa hơn đại dương.


(19-7-1964)

Em có hay chăng? Dáng mặt em
Ðã thành dáng hạnh phúc êm đềm
Anh nhìn chan chứa say ngày mới
Em đẹp vừng dương xóa bóng đêm.


(Trích “Nhật ký tình yêu Huy Cận”, T. Phan sưu tầm,
đăng trong giai phẩm Xuân Canh Dần của báo
Người Việt,
California, Mỹ)